Yêu và ghét
Người ta ai chẳng biết yêu, biết ghét. Hỉ, nộ, ái, ố là những sắc thái tình cảm cơ bản nhất của tâm hồn con người.
Nhưng trong cuộc sống, cái gì quá đều không tốt cả! Bạn hãy nghe tôi kể mấy câu chuyện nhỏ sau đây, để chứng minh cho điều đó.
1) Quá yêu Tôi có một người anh họ xa hơn mình 1 tuổi. Bác tôi là người đàn ông có quan niệm hết sức nặng nề “trọng nam khinh nữ”, anh ấy lại là con trai duy nhất nên được chiều chuộng hết mực. Có thể nói là “nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa”, từ bé đến lớn chưa mấy khi phải động tay làm một việc gì. Bố anh (bác trai tôi) đã chiều anh như vậy, mẹ anh cũng chỉ nhất nhất nghe lời chồng, lại thêm tình thương con của một người mẹ, càng khiến anh trở nên một ông hoàng trong nhà. Có được một điều kiện tốt như vậy, nếu anh ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành để lập thân lập nghiệp thì thật gia đình bác tôi có phúc. Thế nhưng, đến năm lớp 7, khi cơn bão game online nổi lên, bắt đầu rầm rộ, thì anh sa vào và say mê nó lúc nào chính anh cũng không biết nữa. Như trong vũng bùn, càng ngày anh càng lún sâu không thể nào thoát ra được khi không có sự giúp đỡ. Cha mẹ anh chiều con cho tiền đi chơi, không hề uốn nắn. Họ hàng ai cũng ra sức can thiệp, ngăn cản. Những pha chém giết trong game đã làm anh tôi thay đổi, trở nên bất cần, hỗn láo, xấc xược; anh quá mê mải đến mức bỏ học đi chơi. Một hôm, trong một cuộc sum họp đại gia đình, mẹ anh than thở vì không thể nói được anh nữa, còn bị anh lớn tiếng quát lại. Một người chú trong họ nghe thấy vậy, quá bực, sấn tới định đánh anh, nhưng cha anh đã kịp lao ra ngăn, ôm lấy con bảo: “Chú để con anh cho anh dạy!” Không thể ngờ đến mức ấy bác tôi vẫn còn bênh vực anh tôi. Chứng kiến sự việc, ai cũng thở dài não ruột vì biết rằng không thể cứu vãn được nữa. Lòng yêu thái quá của người làm cha, làm mẹ đã làm hỏng cuộc đời con.
Một câu chuyện khác nữa ngắn gọn hơn thế này. Một người bạn cũ của tôi “may mắn” được cô giáo chủ nhiệm hết sức yêu quý. Hình như cô giáo đã từng chịu ơn gì của cha mẹ bạn ấy, nên ưu ái bạn hết mực. Cô cho bạn làm cán sự bộ môn nhưng bản thân cô làm thay mọi việc. Bạn ấy không thuộc bài, cô cho nợ hết lần này đến lần khác; giờ kiểm tra bạn quay cóp cô cũng lờ đi không bắt phao. Thế là điểm của bạn ấy môn đó lúc nào cũng cao, bạn chủ quan, ỷ y cho rằng mình rất giỏi, nhưng cuối cùng điểm thi tốt nghiệp môn đó chỉ được 2!
2) Quá ghét
Lớp tôi ai cũng biết Trang ghét Linh ghê lắm. Nguyên nhân thì nghe đồn thổi cũng chẳng biết đâu là thật, nhưng tin tưởng hơn cả là lý do sau: Trang thích cậu bạn thân từ lâu nhưng không nói ra (chả biết tại sao). Sau đó cậu ta nói thích Linh. Không rõ Linh có nhận lời không, Linh vốn là một cô gái hiền dịu kín đáo; chỉ thấy Trang biết chuyện thì ghét Linh lắm. Trang sắc sảo hơn chứ không thùy mị như Linh, nhưng cô lại dùng cái sắc sảo ấy nghĩ ra đủ trò để quấy phá Linh. Trang bịa ra một câu chuyện nói xấu Linh với cậu bạn thân cũ, nhưng không may cho cô, “cây ngay không sợ chết đứng”, mọi người đều ủng hộ sự thật, ủng hộ Linh. Cậu bạn kia không chơi với Trang nữa. Lòng ghen tị đã dâng lên thành thù hận, cô mất ăn mất ngủ, trông khổ sở tiều tụy. Bạn bè khuyên giải thế nào cũng không được. Thế là, bản thân Linh thì chẳng bị sao, còn chính Trang lại tự làm khổ mình bởi lòng đố kị nhỏ nhen.
p/s Ai đó nói rằng, yêu một người thái quá là hại người ta, còn ghét một người thái quá là hại chính mình. Tôi cho rằng điều ấy hoàn toàn đúng. Cuộc sống luôn cần sự cân bằng, điều hòa. Vì thế, khi yêu một ai, bạn đừng chỉ yêu bằng con tim mù quáng; đừng trói buộc họ trong vòng tay của mình. Còn khi không thể không ghét một ai, hãy nhớ rằng lòng thù hận chính là con dao hai lưỡi có thể dễ dàng làm đứt tay bạn bất cứ lúc nào đấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét