Thứ Năm, 19 tháng 11, 2009

Vòng tròn tình yêu

Vòng tròn tình yêu



Khi yêu ai, đừng viết tên người ấy vào hình trái tim mà hãy viết vào một hình tròn. Bởi hình tròn không có điểm bắt đầu lẫn điểm kết thúc.
Bạn chẳng biết khi nào tình yêu bắt đầu và không có hồi kết thúc sẽ tốt hơn.
"Thuở ban đầu, hai người yêu nhau như hai đứa trẻ chơi trò tập viết chung trên một tờ giấy. Lúc đó, tờ giấy còn trắng tinh, chàng và nàng đều rất hăng hái. Họ tràn trề hạnh phúc vì được làm việc chung. Tờ giấy ngập tràn những điều mà đầu óc hai người trẻ tuổi yêu nhau có thể nghĩ ra được.
Có thể một lúc nào đó, chàng tranh giành để được viết nhiều hơn, lúc ngược lại, chàng lẳng lặng để nàng thỏa sức muốn viết gì tùy ý. Một vài người chỉ nhấc bút sau khi đã suy nghĩ kỹ càng nhưng không ít người múa bút mà chẳng cần phải đắn đo. Có cặp quyết định viết chung một cây viết, có cặp dồn sức để một người thay mặt cầm viết, thế nhưng tình yêu không thể tồn tại mãi nếu chỉ có một người viết hoặc người viết riêng rẽ trên một nửa tờ giấy.
Tính cách của mỗi người tạo nên tự dạng của họ trên giấy. Và cũng như tính cách, tự dạng của mỗi người rất khó thay đổi. Không phải là không làm được nhưng tốn rất nhiều thời gian, công sức mà kết quả không phải lúc nào cũng ưng ý. Cũng như tính cách, tự dạng là thứ rất khó bắt chước. Người này có thói quen viết ngay ngắn, sạch sẽ, rõ ràng, người kia thích viết ngoáy, chữ xiêu vẹo, gạch xóa lung tung. Tuy vậy, để cho những điều viết ra trên tờ giấy chung dễ hiểu hơn, mỗi bên đều phải chịu khó thay đổi ít nhiều tự dạng của mình.
Mỗi sai lầm trong tình yêu tương đương với một vết mực nhòe… Thế nên, dẫu vô tình hay cố ý, dù những dòng chữ viết ra ngay ngắn đẹp đẽ biết bao, dù lời lẽ mà hai người trao cho nhau cao đẹp tới đâu đi chăng nữa, vết mực nhòe vẫn là vết mực nhòe. Bạn không thể lấy cái này bù đắp, che lấp cái kia. Dẫu bạn có đổ bao công sức để tẩy xóa, che lấp để cố quên chúng đi, coi như chúng chưa từng tồn tại thì dấu tích của những vết mực nhòe vẫn thấp thoáng đâu đó. Trong tình yêu không bao giờ có sự tha thứ tuyệt đối.
Tuy nhiên, càng viết, người ta càng cảm thấy mệt mỏi. Sự hứng thú tự nhiên tan biến dần và cả chàng lẫn nàng đều phải tự tìm lấy cho mình động cơ để có thể tiếp tục ở bên nhau. Đó là sự ràng buộc và trách nhiệm với nhau, với những hậu quả của trò chơi mà họ đã tham gia. Và thế là trò tập viết sẽ kéo dài mãi mãi. Nó ngốn hết trang giấy này tới trang giấy khác và chỉ chấm dứt khi mực trong ruột cây bút cạn khô.
Cũng có khi hai người bỏ cuộc giữa chừng. Đấy là vào một lúc nào đó (có thể họ đã viết chung với nhau được khá nhiều rồi), một hoặc cả hai bên cho rằng mình đã phải đơn độc viết mãi không ngừng hoặc đâm ra ghét tự dạng và ngôn từ của nhau. Cũng có thể vì một vết mực nhòe có thật hay tưởng tượng. Có thể những gì họ viết ra trái ngược nhau…".

Đừng quay lưng với tình yêu khi nó đang ở trước mắt bạn. Nếu làm như thế, một ngày nào đó bạn sẽ phải hối tiếc vì đã để tình yêu vỗ cánh bay đi.
Người ta thường mất hàng giờ để trò chuyện thân mật với một người, hàng ngày để ái mộ một người, hàng tuần để nhớ nhung một người, hàng tháng để yêu một người, nnhưng chỉ trong máy mắt là có thể nói lời chào từ biệt với một người.
Tình yêu không phải là điều cần nắm giữ trong tay mà là điều ta phải cho đi.
Đừng lo lắng con tim sẽ đưa ta đến đâu vì trái tim tự biết đường của nó.
Khi yêu một người xin đừng quá chú tâm vào lỗi lầm của người đó, mà hãy biết chấp nhận những lỗi lầm ấy với một tấm lòng vị tha, bao dung.
Đừng nhào nặn người yêu theo khuôn mẫu của bạn. Nếu không, bạn chỉ yêu chính hình bóng của mình phản chiếu nơi họ.
Tình yêu giống như thủy ngân trong lòng bàn tay. Hãy để những ngón tay duỗi ra thì nó lưu lại. Nắm thật chặt nó thì nó trôi mất.

Lời khuyên dành cho những người đã yêu, đang yêu và sẽ yêu!

Lời khuyên dành cho những người đã yêu, đang yêu và sẽ yêu!


Sợ mất một ai đó nhưng bản thân ta lại không níu giữ, ta muốn người đó quay lại nhưng lòng kiêu hãnh đã đẩy người đó đi xa hơn.Trong tình yêu, nếu bạn yêu một ai đó, hãy cố gắng bên người đó. Và khi người đó thuộc về bạn, hãy trân trọng và gìn giữ. Bởi tình yêu không phải là một món đồ mà khi mất ta dễ dàng tìm lại được. Và nếu bạn may mắn có lại được thì trong tim người đó cũng đã hiện hữu một vết thương khó lành. Hãy làm đều này với người mà bạn thật sự yêu thương.

Tình yêu bắt đầu từ một nụ cười, chớm nở bằng một cái hôn và cảm nhận được từ những cái ôm ấp dịu dàng. Một tình yêu thật sự không thể xây dựng từ những mâu thuẫn đổ vỡ của quá khứ mà phải bằng những gì trong sáng ở tương lai. Bạn nên hướng nhìn thẳng về phía trước chứ đừng bao giờ ngoái nhìn lại dĩ vãng. Bạn sẽ không thể nào tiếp tục sống vui vẻ nếu như bạn không chịu bỏ qua những đau đớn từng xảy đến trong đời. Bạn nên có nghị lực để làm những gì bạn cảm thấy là đúng và tốt cho những người bện cạnh bạn, nhất là chính bản thân bạn. Nếu bạn để cho một mối tình không vui vẻ luôn níu kéo bạn thì bạn sẽ càng bị nhiều đau khổ, tan nát con tim và cay đắng của sự chia tay. Chính vì những thứ nói trên, bạn đừng bao giờ ngần ngại nói lên những gì bạn đang suy tư và những gì đang đến trong lòng bạn. Những lời nói mà không thể nói được, lúc nào cũng mang đến những bất hạnh cho chính bản thân. Những lời không nói đó có một lực rất mạnh mẽ và nó sẽ làm ảnh hưởng đến bạn rất nhiều nếu bạn không nói ra. Có những lúc trong cuộc sống khi bạn thật sự nhớ nhung một người và chỉ muốn lấy người đó ra khỏi giấc mơ và mong muốn có thể ôm lấy họ trong thực tại. Bạn hãy mơ những gì bạn muốn mơ và đi tới những chỗ nào bạn muốn tới. Bạn hãy làm những gì bạn muốn làm, tại vì bạn chỉ có một cuộc đời và một lần cơ hội để làm những gì bạn muốn.
Bạn sẽ cảm thấy rất đau khi bạn thât sự thương yêu một người mà người ấy lại không yêu bạn. Nhưng cái ấy còn chưa đau bằng nếu bạn thật sự thương yêu một người nhưng lại không có can đảm để nói cho người đó biết. Có thể là ông trời, ông muốn chúng ta quen trước những người mà không phải thuộc về mình trước khi cho mình gặp được “người bạn trăm năm” để cuối cùng mình sẽ biết quý trọng người đó hơn. Nhưng bạn hãy nên nhớ rằng trên đời sẽ không có một ai có thể biết được “người bạn trăm năm” của mình sẽ là người như thế nào? Có thể bạn đã gặp được người đó nhưng vì sự rụt rè nhút nhát không dám nói của bạn sẽ làm bạn mất đi cái người lý tưởng đó.

Bạn sẽ không thể ngờ được nhiều khi người đó cũng có những tình cảm như bạn nhưng còn đang chờ đợi bạn ngỏ lời. Nhưng mà thật sự cái buồn thảm nhất chính là khi bạn đã tìm được người tình trong mộng của bạn rồi nhưng để tới cuối cùng mới phát hiện ra rằng người đó lại không có duyên phận với bạn và bạn không còn đường chọn lựa nào khác hơn là đành phải xa nhau. Cái đó là một điều đau khổ nhất nếu xảy ra trong đời bạn. Cuối cùng hãy yêu quý những gì bạn đang có và đừng nên vì những giận hờn nhỏ nhặt nào để rồi dẫn đến cuộc chia tay không nguyên cớ. Hãy thương yêu và tôn trọng lẫn nhau vì trong đời người, tình yêu có khi chỉ đến có một lần mà thôi.

Chỉ khi bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc, thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn, bạn mới hiểu rằng bạn đã yêu người đó thật sự mất rồi. Mọi việc bạn làm đều dành cho điều tốt đẹp nhất. Vậy khi người bạn yêu không dành chút tình yêu nào cho bạn, đừng ngại ngần mà không đến với người khác nữa - đơn giản - vì bạn sẽ không bao giờ biết tình yêu là gì nếu không thử nó. Bạn sẽ không tự nhiên yêu ai được trừ khi chính bạn phải mạo hiểm với tinh yêu. Tình yêu luôn phải giằng xé với niềm đau. Nếu bạn chưa từng đau đớn ư? Thế thì bạn sẽ chẳng học được thế nào là yêu đâu. Tuy vết thương bởi tình yêu không phải lúc nào cũng làm bạn đau đớn. nhưng nỗi đau vẫn còn đó ....để thử thách bạn, .... để giúp bạn trưởng thành hơn.

Đừng tìm kiếm tình yêu, hãy để tình yêu tìm ra bạn. Điều đó giải thích tại sao ta gọi " ngã vào tình yêu " ....bởi vì bạn cũng không thể tự buộc mình ngã được. Chỉ đơn giản là bạn bị ngã thôi. Bạn cũng không thể nói rằng đã đọc xong quyển sách nếu bạn chưa kết thúc từng chương một. Còn muốn đọc tiếp tục ư? Thì bạn đành phải để lại những gì đã qua khi muốn lật sang trang mới mà thôi . Tình yêu không bị bào mòn bởi do mỗi sự đổ vỡ hay bởi hạnh phúc. Đó là một cuộc phiêu lưu tình ái suốt trọn đời ta luôn phải học hỏi, khám phá và vươn lên. Điều trớ trêu lớn nhất của tình yêu là ta lại để nó ra đi đúng lúc ta nên giữ lại hay lại cố níu kéo thay vì nên để nó ra đi. Ta mất đi một người chỉ khi số phận đã sắp đặt ta phải gặp người khác - người có thể yêu ta thậm chí hơn cả chính ta yêu bản thân ta. Khi bị vấp ngã trong tình yêu , nên có thời gian để hàn gắn vết thương lòng và sau đó ta lại bắt đầu tiếp tục " leo lên lưng ngựa ". Nhưng bạn đừng bao giờ tái phạm sai lầm : cưỡi lại một con ngựa giống con ngựa cũ đã đá ngã bạn lúc ban đầu.
Tình yêu chỉ đến với những người vẫn còn niềm tin khi đã từng bị thất vọng. Nó chỉ đến với những người vẫn còn muốn yêu khi họ đã từng bị tổn thương. Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người. Chính vì thế mong bạn đừng bao giờ đi yêu một người chỉ vì bề ngoài diện mạo đẹp đẽ của họ tại vì cái đẹp đó rất dễ bị phai tàn. Và đừng bao giờ yêu người ta chỉ vì tiền tài danh vọng, tại vì những cái đó đều sẽ tan theo mây khói. Bạn hãy chọn một người mang lại được nụ cười trên môi của bạn tại vì chỉ có nụ cười mới có đủ quyền lực xua tan màn đêm u tối trong bạn mà thôi!

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2009

Người lướt wa đời.....

Người lướt wa đời.....

Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ý nghĩa như thế nào.
Họ đã dạy bạn những bài học, đã giúp bạn nhận ra giá trị của chính mình hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến (bạn cùng phòng, người hàng xóm, vị giáo sư, người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ). Nhưng khi bạn thờ ơ với họ, hãy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn.
Ban đầu sự việc xảy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn thì bạn khó có thể thấy được tài năng, sức mạnh, ý chí và tấm lòng của bạn.
Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có gì gọi là tình cờ hay may rủi cả. Bệnh tật, tổn thương trong tình yêu, giây phút tuyệt vời nhất của cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đã xảy đến với bạn, hãy nhớ rằng đó là bài học quý giá.
Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sống từng ngày mà không hề ước mơ. Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.
Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính mình.
Nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn hay lợi dụng tấm lòng của bạn, hãy tha thứ cho họ bởi vì chính họ đã giúp bạn nhận ra được ý nghĩa của sự chân thật và hơn nữa, bạn biết rộng mở tấm lòng với ai đó. Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành, hãy yêu thương họ một cách vô điều kiện, không chỉ đơn thuần là họ đã yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu.
Hãy trân trọng khoảnh khắc và hãy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không còn có cơ hội để trải qua nữa. Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện, và biết lắng nghe. Hãy để trái tim biết yêu thương người khác. Bầu trời cao vời vợi vì thế hãy ngẩng đầu nhìn lên, tự tin vào bản thân. Hãy lắng nghe nhịp đập của trái tim mình :"Bạn là một cá nhân tuyệt vời. Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn, vì nếu bạn không tin bạn thì ai sẽ làm điều ấy?"
Hãy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy. Nếu bạn thương yêu ai đó thì hãy nói cho họ biết, dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại.

theo Trasua.vn

Yêu và ghét

Yêu và ghét

Người ta ai chẳng biết yêu, biết ghét. Hỉ, nộ, ái, ố là những sắc thái tình cảm cơ bản nhất của tâm hồn con người.

Nhưng trong cuộc sống, cái gì quá đều không tốt cả! Bạn hãy nghe tôi kể mấy câu chuyện nhỏ sau đây, để chứng minh cho điều đó.

1) Quá yêu Tôi có một người anh họ xa hơn mình 1 tuổi. Bác tôi là người đàn ông có quan niệm hết sức nặng nề “trọng nam khinh nữ”, anh ấy lại là con trai duy nhất nên được chiều chuộng hết mực. Có thể nói là “nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa”, từ bé đến lớn chưa mấy khi phải động tay làm một việc gì. Bố anh (bác trai tôi) đã chiều anh như vậy, mẹ anh cũng chỉ nhất nhất nghe lời chồng, lại thêm tình thương con của một người mẹ, càng khiến anh trở nên một ông hoàng trong nhà. Có được một điều kiện tốt như vậy, nếu anh ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành để lập thân lập nghiệp thì thật gia đình bác tôi có phúc. Thế nhưng, đến năm lớp 7, khi cơn bão game online nổi lên, bắt đầu rầm rộ, thì anh sa vào và say mê nó lúc nào chính anh cũng không biết nữa. Như trong vũng bùn, càng ngày anh càng lún sâu không thể nào thoát ra được khi không có sự giúp đỡ. Cha mẹ anh chiều con cho tiền đi chơi, không hề uốn nắn. Họ hàng ai cũng ra sức can thiệp, ngăn cản. Những pha chém giết trong game đã làm anh tôi thay đổi, trở nên bất cần, hỗn láo, xấc xược; anh quá mê mải đến mức bỏ học đi chơi. Một hôm, trong một cuộc sum họp đại gia đình, mẹ anh than thở vì không thể nói được anh nữa, còn bị anh lớn tiếng quát lại. Một người chú trong họ nghe thấy vậy, quá bực, sấn tới định đánh anh, nhưng cha anh đã kịp lao ra ngăn, ôm lấy con bảo: “Chú để con anh cho anh dạy!” Không thể ngờ đến mức ấy bác tôi vẫn còn bênh vực anh tôi. Chứng kiến sự việc, ai cũng thở dài não ruột vì biết rằng không thể cứu vãn được nữa. Lòng yêu thái quá của người làm cha, làm mẹ đã làm hỏng cuộc đời con.
Một câu chuyện khác nữa ngắn gọn hơn thế này. Một người bạn cũ của tôi “may mắn” được cô giáo chủ nhiệm hết sức yêu quý. Hình như cô giáo đã từng chịu ơn gì của cha mẹ bạn ấy, nên ưu ái bạn hết mực. Cô cho bạn làm cán sự bộ môn nhưng bản thân cô làm thay mọi việc. Bạn ấy không thuộc bài, cô cho nợ hết lần này đến lần khác; giờ kiểm tra bạn quay cóp cô cũng lờ đi không bắt phao. Thế là điểm của bạn ấy môn đó lúc nào cũng cao, bạn chủ quan, ỷ y cho rằng mình rất giỏi, nhưng cuối cùng điểm thi tốt nghiệp môn đó chỉ được 2!

2) Quá ghét
Lớp tôi ai cũng biết Trang ghét Linh ghê lắm. Nguyên nhân thì nghe đồn thổi cũng chẳng biết đâu là thật, nhưng tin tưởng hơn cả là lý do sau: Trang thích cậu bạn thân từ lâu nhưng không nói ra (chả biết tại sao). Sau đó cậu ta nói thích Linh. Không rõ Linh có nhận lời không, Linh vốn là một cô gái hiền dịu kín đáo; chỉ thấy Trang biết chuyện thì ghét Linh lắm. Trang sắc sảo hơn chứ không thùy mị như Linh, nhưng cô lại dùng cái sắc sảo ấy nghĩ ra đủ trò để quấy phá Linh. Trang bịa ra một câu chuyện nói xấu Linh với cậu bạn thân cũ, nhưng không may cho cô, “cây ngay không sợ chết đứng”, mọi người đều ủng hộ sự thật, ủng hộ Linh. Cậu bạn kia không chơi với Trang nữa. Lòng ghen tị đã dâng lên thành thù hận, cô mất ăn mất ngủ, trông khổ sở tiều tụy. Bạn bè khuyên giải thế nào cũng không được. Thế là, bản thân Linh thì chẳng bị sao, còn chính Trang lại tự làm khổ mình bởi lòng đố kị nhỏ nhen.

p/s Ai đó nói rằng, yêu một người thái quá là hại người ta, còn ghét một người thái quá là hại chính mình. Tôi cho rằng điều ấy hoàn toàn đúng. Cuộc sống luôn cần sự cân bằng, điều hòa. Vì thế, khi yêu một ai, bạn đừng chỉ yêu bằng con tim mù quáng; đừng trói buộc họ trong vòng tay của mình. Còn khi không thể không ghét một ai, hãy nhớ rằng lòng thù hận chính là con dao hai lưỡi có thể dễ dàng làm đứt tay bạn bất cứ lúc nào đấy!

Cuộc sống rất đơn giản

Cuộc sống rất đơn giản


Cuộc sống có những điều rất đơn giản nhưng chính chúng ta lại làm cho nó trở nên phức tạp. Bạn đã bao giờ lắng lòng trong những giây phút dù rất ngắn ngủi để nghiệm ra đâu mới chính là con người thật của mình?

Tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta cần phải chịu trách nhiệm về những việc mình làm, cho dù đó là những điều tốt đẹp nhất hay những điều tồi tệ nhất. Vì vậy, mỗi suy nghĩ của chúng ta hôm nay sẽ phản ánh đúng hình ảnh của chính chúng ta trong tương lai. Suy nghĩ và cảm nhận của mỗi cá nhân về cuộc sống sẽ tạo nên những nhận thức và trải nghiệm rất riêng, không ai giống ai.

Chúng ta thường có thói quen đổ lỗi cho hoàn cảnh khi có một việc nào đó xảy ra không như mong đợi. Chúng ta không biết rằng chính chúng ta mới là người tạo ra hoàn cảnh, và chúng ta đã tự đánh mất sức mạnh của chính mình khi tìm cách đổ lỗi cho người khác. Không một ai hay hoàn cảnh nào có thể tác động đến suy nghĩ của chúng ta vì chính “chúng ta” mới là người làm chủ những suy nghĩ của mình. Nếu tâm trí của chúng ta luôn hướng tới sự bình an, hoà hợp và cân bằng thì chúng ta sẽ tìm thấy và cảm nhận được cuộc sống đích thực của mình.

Mọi biến cố xảy ra trong cuộc sống thường giống như những gì bạn đã nghĩ và đã tin.

Không ai suy nghĩ thay bạn, không ai bắt bạn phải làm những gì bạn không thích để rồi sau đó bạn lại kêu ca, oán trách. Mọi quyền lựa chọn để ứng xử với cuộc sống đều đang nằm trong tay bạn, trong niềm tin muốn tự mình mở cánh cửa cuộc đời ra hay khước từ nó. Điều đó có nghĩa là tôi sẽ là tôi, bạn sẽ là bạn, và mỗi người chúng ta sẽ là những gì mà chúng ta hằng nghĩ đến.

Một khi hiểu được điều này, có lẽ chúng ta sẽ nghĩ về câu: “Tôi đang đồng hành cùng mọi người…”, nhiều hơn là câu “Lúc nào tôi cũng thấy mình cô đơn lạc lõng”.

Ý thức quyết định cuộc sống. Ý thức chỉ chấp nhận những điều chúng ta đã đặt niềm tin, rồi phản chiếu niềm tin ấy vào thực tế cuộc sống. Thế nên, nếu chúng ta cứ nghĩ rằng cuộc đời mình sao quá cô độc, rằng không một ai quan tâm, yêu thương ta, thì cuộc sống của ta sẽ thật sự như vậy đấy.

Tuy nhiên, nếu ta thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực ấy, và luôn tự nhủ rằng “Cuộc đời này thật đẹp, tôi yêu mến những người xung quanh và tôi cảm thấy mình cũng đang được đáp lại rất chân tình”, thì đó cũng chính là những gì mà chúng ta sẽ cảm nhận được trong cuộc sống này

Bạn thấy gì nơi cuộc sống...


Ánh mắt yêu thương của người mẹ khi thấy con cái trưởng thành, khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc của đôi uyên ương bước vào nhà thờ, giọt nước mắt đau xót của một người tiễn đưa người thân yêu về cõi vĩnh hằng, sự giận dữ của người cha trước lời nói ngỗ ngược của con trai, sức sống mãnh liệt của người tật nguyền cố vươn lên trong cuộc sống... ta còn thấy gì nữa nơi cuộc sống này?
Nhiều và rất nhiều những điều khác nữa mà ta có thể thấy được từ cuộc sống. Bởi cuộc sống là một bức tranh tâm hồn của riêng mỗi người. Nó được vẽ lên từ những nét ngắn, dài, thẳng, cong, đậm, nhạt hay những nét đứt đoạn khác nhau. Được kết hợp từ những mảng màu tối sáng đối lập nhau, từ những góc nhìn xa, gần hay sự bố trí sắp đặt ánh sáng trong bức tranh ấy... Tuỳ theo trường phái hội hoạ, cách cảm nhận của từng người mà có một bức tranh khác nhau cho riêng mình.
Là thế, mỗi bức tranh đều có ý nghĩa và giá trị của nó. Cuộc sống cũng vậy. Nó cho ta thấy nỗi đau, hạnh phúc, niềm vui, trở ngại, sự muộn phiền lo lắng... cùng ti tỉ cảm xúc khác nữa đối lập nhau tồn tại trong một con người. Có khi thấy mình đầy sức sống, mạnh mẽ để vượt lên mọi trở ngại, ấy vậy mà cũng có lúc lại thấy mình hoang mang, chới với cho nỗi đau và sự mất mát của hiện tại.


Cuộc sống là một chuyến đi xa mà hành trang là những trải nghiệm. Từ niềm vui đến nỗi buồn, từ thất bại đến thành công, từ hy vọng mãnh liệt đến tuyệt vọng không lối thoát, từ hạnh phúc tột cùng đến đau đớn vô tận, từ giận dữ đến tha thứ... Ừ! Vậy đấy, tất cả như luôn đối lập nhau nhưng đều cần thiết và quan trọng ngang nhau. Ai đó từng nói: "Trái không những cần ánh nắng mà cần cả đêm lạnh và mưa rào để làm nó chín". Cuộc đời cũng thế! Hãy nhìn thấy giá trị và ý nghĩa của những gì ta đang trải qua, vì đâu phải lúc nào ta cũng đứng trên đỉnh cao chiến thắng nhưng cũng không phải mãi mãi thất bại hay bế tắc hoàn toàn.
Đối mặt với tất cả những gì cuộc sống mang đến cho mình, rồi hãy chấp nhận những yếu đuối mong manh, những thiếu sót rất đỗi hiển nhiên trong một con người. Để tha thứ cho chính mình cũng như những ai mang đến nỗi đau và sự tổn thương đến cho bạn, đừng so sánh giá trị của mình với ai đó vì chúng ta được sinh ra với những giá trị khác nhau.
Có một câu chuyện kể rằng: Một nhà diễn thuyết nổi tiếng bắt đầu cuộc hội thảo bằng việc cầm tờ giấy bạc 20 USD, giơ lên trong căn phòng có khoảng 200 cử tỏa, rồi cất tiếng hỏi: "Có ai muốn sở hữu tờ giấy bạc 20 USD này không?", nhiều cánh tay đồng loạt giơ lên.
Ông tiếp tục: "Tôi sẽ cho một người trong các bạn tờ 20 USD này. Nhưng trước hết hãy để tôi làm một điều". Ông vo tròn và vò tờ tiền trở nên nhăn nhúm rồi cất tiếng hỏi lại: "Ai vẫn còn mong muốn tờ giấy bạc này?", vẫn còn nhiều cánh tay đưa lên cao. Nhà diễn thuyết lặp lại, "vậy nếu tôi làm như thế này!" và quăng tờ tiền rớt xuống đất, rồi bắt đầu dùng chân chà đạp lên tờ giấy với mũi giày của mình. Xong xuôi ông nhặt lên. Tờ tiền giờ đã nhàu nát và dơ bẩn. Ông cất tiếng hỏi: "Bây giờ còn ai muốn tờ giấy bạc này nữa không?", vẫn có nhiều cánh tay đồng loạt giơ lên cao.
Người thuyết trình nói: "Thưa các bạn, chúng ta học một bài học rất giá trị. Cho dù tôi có làm bất cứ điều gì với tờ 20 USD này đi chăng nữa, các bạn vẫn muốn lấy nó. Bởi vì nó không bị giảm mất giá trị, nó vẫn còn nguyên giá trị 20 USD".
Thế đấy! Có lúc trong cuộc sống này chúng ta cũng giống như tờ 20 USD ấy. Bị vo tròn nhăn nhúm, bị quăng xuống đất và chà đạp với một mũi giày nhơ bẩn... Nhưng nếu chúng ta biết cách vươn lên từng ngày, biết khát khao những giá trị đích thực của cuộc đời thì giá trị của chúng ta không bao giờ thay đổi.
Hơn bao giờ hết, chính chúng ta là những trải nghiệm, những bài học, thử thách, trở ngại, những thất bại, nỗi đau và những tổn thương sống động nhất để người khác có thể nhìn vào và rút ra bài học cho chính mình. Vậy đừng bao giờ nghĩ rằng bạn không có giá trị gì hay sợ mất giá trị trong mắt người khác. Mọi người sẽ chấp nhận bạn với tất cả những ưu khuyết điểm, bởi không ai là hoàn hảo và chính họ cũng thế.
Quá trình hoàn thiện bản thân là sự can đảm nhìn nhận lỗi lầm, thiếu sót của mình bằng một thái độ tích cực để thay đổi. Bạn cảm thấy bị tổn thương khi nhận lấy những lời chỉ trích phê bình? Có nhất thiết phải thế? Hãy nghĩ rằng nó giống như việc bạn ăn một món gỏi và cần phải có vị cay nồng để làm món gỏi ngon hơn. Đừng nghĩ lời chỉ trích phê bình hay lời khen ngợi có thể làm bạn chết sớm đi hoặc sống lâu hơn.
Thay đổi cũng giống như việc bạn học cách thích nghi và tuân theo quy luật cuộc sống. Bạn không thể leo núi với đôi giày cao gót, tắm biển với một bộ đầm dạ hội, dự tiệc với một bộ đồ ngủ, đá banh với một đôi giày trượt tuyết... cũng như bạn sinh ra với tuổi trẻ, sống rồi trưởng thành đến lúc già đi rồi lại trở về với cát bụi.[right][i]Nguồn từ: Tra Sua Vn | http://trasua.vn/[/i][/right]

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2009

Cuộc sống

Cuộc sống


- Một chút trong cuộc đời

Một chút những viên đá nhỏ có thể tạo thành một ngọn núi lớn.

Một chút những bước chân có thể đạt đến ngàn dặm.

Một chút hành động của tình yêu thương và lòng khoan dung cho thế giới những nụ cười tươi tắn nhất.

Một chút lời an ủi có thể làm dịu bớt những đau đớn to tát.

Một chút ôm siết ân cần có thể làm khô đi những giọt nước mắt.

Một chút ánh sáng từ những ngọn nến có thể làm cho đêm không còn tối nữa.
Một chút ký ức, kỷ niệm có thể hữu ích cho nhiều nǎm sau.

Một chút những giấc mơ có thể dẫn đường cho những công việc vĩ đại.

Một chút khát vọng chiến thắng có thể mang đến thành công.

Đó là những cái "một chút" nhỏ bé có thể mang đến niềm vui hạnh phúc lớn nhất cho cuộc sống của chúng ta.

Và bây giờ chúng mình sẽ cùng gặp những ai đã trao tặng cho chúng mình những cái một chút trong cuộc đời để nói với họ rằng: "Cảm ơn bạn vì tất cả những một chút mà bạn đã giúp đỡ cho tôi".

Học tha thứ

Học tha thứ


- "Bạn không phải là người hoàn hảo, nên bạn cũng có những sai lầm. Nếu bạn tha thứ những sai lầm của người khác đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai lầm của bạn".


Một người cứ luôn luôn bị tỉnh dậy vào buổi đêm, vì một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại. Anh ta thấy mình bơi trong một cái hồ, bơi giỏi như một vận động viên.

Tuy nhiên, cái hồ rất rộng mà chân tay anh ta thì mỏi, anh ta khó lòng bơi tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, bảo anh ta bám lấy. Anh ta nhớ lại hồi nhỏ thường bị bố mắng mỏ, thậm chí đánh đòn, nên mỉm cười khô khan và nói: "Cảm ơn bố, cứ kệ con!".

Anh ta bơi tiếp, cố hết sức hướng về phía bờ. Rồi anh ta nhìn thấy một người khác bơi thuyền lại gần. Ðó là cô em gái. Cô em gái quăng một chiếc phao về phía anh ta và bảo: "Anh dùng phao đi!". Nhưng nhớ lại rất nhiều lần cô em gái hỗn hào ương bướng cãi lời mình, anh ta lắc đầu và xua tay.

Sau những nỗ lực lớn lao, cuối cùng anh ta cũng vào được đến bờ. Anh ta nằm vật ra trên bãi cát ướt, sự mệt mỏi làm đầu óc trở nên lơ mơ, còn chân tay thì không cử động nổi. Một đám đông người tụ tập quanh anh ta. Khuôn mặt nào anh ta cũng thấy quen. Ðó là gia đình, họ hàng, bè bạn của anh. Người thì muốn đưa anh vào bệnh viện, người thì muốn đốt lửa, người thì muốn lấy bộ quần áo khô và khăn cho anh lau… Nhưng cứ khi mỗi người định làm gì, anh ta lại nhớ lại những khi con người đó đối xử không tốt với mình. Và "Không, cảm ơn!" - Anh ta lại nói - "Cứ kệ tôi!". Anh gượng đứng dậy, quần áo ướt sũng, dính đầy cát, chân tay rã rời, mệt mỏi đi xa đám đông.

Sau khi liên tục nằm mơ thấy giấc mơ đó trong vòng vài đêm, anh ta liền đi hỏi bà, người duy nhất chưa bao giờ làm gì không tốt với anh, và người mà anh tin tưởng sẽ không bao giờ làm gì không tốt với anh cả.

- Bà không phải là người biết ý nghĩa của những giấc mơ - bà anh nói - Nhưng bà nghĩ cháu đang giữ trong đầu quá nhiều bực bội và hằn học.

- Bực bội ư? Hằn học ư? Không thể thế được! - Anh ta kêu lên - Nếu có thì cháu phải cảm thấy chứ!

Bà của anh ngồi yên và bình tĩnh đáp :

- Những cố gắng của cháu và hồ nước trong giấc mơ chính là những gì cháu đang phải cố gắng trong tâm trí cháu. Cháu cần sự giúp đỡ, cháu muốn được quan tâm, nhưng cháu thấy không ai đủ tốt cho cháu tin tưởng. Cháu đã bơi được tới bờ một lần, nhưng còn những lần khác thì sao? Sự tha thứ không phải là những điều mà chúng ta làm cho người khác, mà chúng ta làm cho chính chúng ta đấy. Vì khi chúng ta không tha thứ, có phải là chúng ta đã xây dựng trong tâm trí mình những bực bội và tức giận ngày càng lớn đó không?
- . . .

Cười để yêu thương

Cười để yêu thương

- Bạn chưa biết "sức mạnh" của nụ cười ghê gớm cỡ nào đâu nhé...


Vì nụ cười là khởi đầu của mọi hạnh phúc. Bạn cười, và nhận lại một nụ cười khác, chẳng phải rất vui sao? Người ta ước tính trẻ em cười khoảng 400 lần mỗi ngày còn người lớn chỉ 20 lần mỗi ngày. Phải chăng vì thế mà bạn thường thấy vui hơn khi chơi đùa với thằng nhóc em 3 tuổi, dù nó rất ư là... đáng ghét.


Vì nụ cười là khắc tinh của stress. Các nhà khoa học đã nói rằng một phút cười tối đa bằng những 45 phút ngủ sâu (nhưng cũng đừng vì thế mà cả ngày cười hoài không ngủ nhé).


Vì nụ cười giúp bạn chiến thắng và phòng chống bệnh tật. Cười có tác dụng điều hòa chức năng bơm máu của tim, làm tim khỏe hơn. Cười giúp cơ thể chống lại các bệnh nhiễm trùng nguy hiểm. Ngoài ra, cười còn là một bài tập hữu ích cho những người mắc bệnh hen suyễn hay viêm phế quản. Cười là một họat động giúp thả lỏng, "thể dục nhịp điệu" các cơ sau một thời gian làm việc mệt nhọc.


Vì nụ cười giúp bạn xua tan mọi nỗi phiền muộn, lo toan trong cuộc đời. Nó giúp bạn giải thoát khỏi 3 "con virus": sự cáu bẳn, tức giận và buồn chán. Nó "cài đặt" cho bạn các "phần mềm" nhỏ gọn nhưng cực cần thiết như: sự bao dung, sự lạc quan và niềm vui tiếng cười làm thắt chặt các mối quan hệ, làm chúng trở nên tốt đẹp hơn.


Khi đang giận một ai đó, cứ cười đi, bạn sẽ thấy sự cáu bẳn vừa nãy biến mất đi liền.


Hãy luôn nở nụ cười đi, vì biết đâu một ngày nào đó, “người ta” sẽ nói “Tớ thích ấy vì nụ cười của ấy". Như thế thì tôi đoán chắc bạn sẽ cười cả ngày luôn ấy.

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009

Cuộc sống

Cuộc sống


- Cuộc sống chính là cái đẹp, hãy chiêm ngưỡng.
- Cuộc sống chính là điều may mắn, hãy đón nhận.

- Cuộc sống chính là niềm hạnh phúc, hãy tận hưởng.
- Cuộc sống chính là một bản nhạc, hãy ca vang.
- Cuộc sống còn có nghĩa là bổn phận, hãy hoàn thành nó.
- Cuộc sống còn có nghĩa là một lời hứa, hãy ráng giữ lời.
- Cuộc sống còn có nghĩa là một sự cố gắng không ngừng nghỉ, hãy chấp nhận nỗ lực.
- Cuộc sống còn có nghĩa là một sự mạo hiểm, hãy can đảm lên.
- Nếu cuộc sống là một cuộc chạy đua, hãy cố gắng hết mình.
- Nếu cuộc sống là một trò chơi, đừng ngừng ngại, hãy cứ tham gia.
- Nếu cuộc sống là một nỗi buồn phiền, hãy tìm cách vượt qua.
- Nếu cuộc sống là một tấn bi kịch, hãy đồng ý đương đầu.
- Nhưng từ cuộc sống còn là thời cơ, hãy tìm cách nhận ra và thu lợi từ nó.
- Cuộc sống còn là giấc mơ, hãy biến giấc mơ thành hiện thực.
- Và cuộc sống này thì quá đỗi diệu kỳ, đừng nên phá hủy nó.
- Bởi cuộc sống đơn giản chỉ là cuộc sống, hãy biết đấu tranh để tồn tại...