Cuộc sống với muôn ngàn lối đi, muôn ngàn ngã rẽ...Tôi đang đi trên con đường nào mà chính bản thân của tôi cũng chưa định hướng được.
Đôi khi, muốn gục đầu vào 1 bờ vai, muốn tìm 1 người bạn tri kỉ , muốn thổ lộ tâm tư, nỗi niềm trong cuộc sống nhưng cuối cùng chỉ là sự im lặng và độc thoại trong đêm.
Khi cảm xúc dâng tràn , tâm tư nặng trĩu, đã từng đặt viết ghi ra những tâm sự, viết 1 bài thơ cho vơi nỗi lòng nhưng những tờ giấy lại được nằm trong thùng rác.
Bởi vì quá khứ, cuộc sống đã khắc dấu tâm hồn những vết thương không bao giờ lành đã khiến tôi không dám đối diện với sự thật. Tôi sợ ai đó biết thật về tôi họ sẽ nhìn tôi với ánh mắt thuong hai. Chưa ai biết hết sự thật về tôi, có lẽ thế mà tôi càng lạnh lùng sống xa cách. Tôi vô tư, trầm lặng, sôi nổi, hững hờ ...theo tình thế hiện tại
Ai ơi, ai hiểu tôi thật sự ? Tôi đang vô vị trong cuộc sống.Nhưng rồi tôi sẽ mỉm cười khi sáng mai thức giấc tôi thấy ánh bình minh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét